dì yī zhé dì èr zhé dāng rì gè yǒu yì jiāng nán jiàng lǐ zhǔ, gù shū yǐn yǔ xiǎn wén zhāng
第一折 第二折當日個有意江南降李主,故書隱語顯文章。
qǐ wèi bǐ zhōng yǒu shí zhě, dú mián gū guǎn zǎo cān xiáng
豈謂彼中有識者,獨眠孤館早參詳。
gù jiào cǐ nǚ lái hú mèi, nǎo luàn chūn fēng xué shì cháng
故教此女來狐媚,惱亂春風學士腸。
yì tíng qiǎo bǎ yīn yuán jié, xīn cí liú xià hǎo fēng guāng
驛亭巧把姻緣結,新詞留下好風光。
cǐ xīn kuì bào nán huí biàn, zhǐ de qián shēn qiě jì háng
此心愧報難回汴,只得潛身且寄杭。
zhuān dài jūn ēn zhòng zhào qǔ, nà qí jiān tóng jià xiāng chē rù huà táng
專待君恩重召取,那其間同駕香車入畫堂。
bàn shì gū gāo zhàn shì lù, yì tiān fēng yuè dòng cí chǎng
半世孤高占仕路,一天風月動詞場。
ruò dào zhōng qíng fēi wǒ bèi, yīn hé qiān zǎi shuō gāo táng
若道鍾情非我輩,因何千載說高唐。
tí mù sòng qí qiū míng shí xīn cí zǎo hán xī zài àn qiǎn xián huā cǎo zhèng míng qín ruò lán xiū jì duàn cháng shī táo xué shì zuì xiě fēng guāng hǎo
題目宋齊丘明識新詞藻韓熙載暗遣閒花草正名秦弱蘭羞寄斷腸詩陶學士醉寫風光好。