rú hán wǎ lì jìng hé gōng, chī xiá xiāng jiān shì dé zhòng
如含瓦礫竟何功,痴黠相兼似得中。
xīn xì shì fēi tú chàng wàng, shì xū guāng jǐng xuán xū kōng
心系是非徒悵望,事須光景旋虛空。
shēng chén bù dìng dū rú mèng, huǐ yù wú héng què yào lóng
升沉不定都如夢,毀譽無恆卻要聾。
yì zhě shén duō yīng è wàn, rèn tā xián chù zhǐ míng hóng
弋者甚多應扼腕,任他閒處指冥鴻。