jiǎn yī fēn tài duǎn, zēng yī fēn tài zhǎng
減一分太短,增一分太長。
bù zhū miàn ruò huā, bù fěn jī rú shuāng
不朱面若花,不粉肌如霜。
sè wèi tiān xià yàn, xīn nǎi nǚ zhōng láng
色為天下艷,心乃女中郎。
zì yán zhòng bù xìng, jiā pò shēn wèi wáng
自言重不幸,家破身未亡。
rén gè yǒu yī sǐ, cǐ sǐ zhí suǒ dāng
人各有一死,此死職所當。
rěn jiāng xiān rén tǐ, yǔ zhǔ wèi yóu chuāng
忍將先人體,與主為疣瘡。
qiè sǐ zhǔ yì kuài, cóng cǐ liǎng wú fáng
妾死主意快,從此兩無妨。
yuàn xìn chì xīn yǔ, sù jí bái rèn guāng
願信赤心語,速即白刃光。
nán jùn hū gǎn jī, què lì shě fēng máng
南郡忽感激,卻立舍鋒鋩。
fǔ bèi chēng ā zǐ, guī wǒ rú guī xiāng
撫背稱阿姉,歸我如歸鄉。
jìng yǐ ēn xìn dài, qǐ zhǐ cāi dù wàng
竟以恩信待,豈止猜妒忘。
yóu lái jǐ shàng ròu, bù zú huī gàn jiàng
由來几上肉,不足揮干將。
nán jùn sǐ yǐ jiǔ, gǔ kū mù cāng cāng
南郡死已久,骨枯墓蒼蒼。
yuàn yú mù shàng tou, lì shí juān cǐ zhāng
願於墓上頭,立石鐫此章。
quàn jiè tiān xià fù, bù lìng yīn shèng yáng
勸誡天下婦,不令陰勝陽。