tiān xià yǒu dào jiàn, wú dào juǎn huái zhī
天下有道見,無道卷懷之。
cǐ nǎi shèng rén yǔ, wú wén zhū zhòng ní
此乃聖人語,吾聞諸仲尼。
jiǎo jiǎo sì xiān shēng, tóng bǐng xī shì zī
矯矯四先生,同稟希世資。
suí shí yǒu xiǎn huì, bǐng dào wú lín zī
隨時有顯晦,秉道無磷緇。
qín huáng sì bào nüè, èr shì gòu luàn lí
秦皇肆暴虐,二世遘亂離。
xiān shēng xiàng suí qù, shāng lǐng cǎi zǐ zhī
先生相隨去,商嶺采紫芝。
jūn kàn qín yù zhōng, lù rǔ zhě lǐ sī
君看秦獄中,戮辱者李斯。
liú xiàng zhēng tiān xià, móu chén jìng yuè suí
劉項爭天下,謀臣竟悅隨。
xiān shēng rú luán hè, qù rù míng míng fēi
先生如鸞鶴,去入冥冥飛。
jūn kàn qí dǐng zhōng, jiāo làn zhě lì qí
君看齊鼎中,焦爛者酈其。
zǐ fáng dé pèi gōng, zì wèi xiāng yù chí
子房得沛公,自謂相遇遲。
bā nán diào shé shū, sān lüè yì xīn jī
八難掉舌樞,三略役心機。
xīn kǔ shí shù nián, zhòu yè xíng shén pí
辛苦十數年,晝夜形神疲。
jìng zá bà zhě dào, tú chēng dì zhě shī
竟雜霸者道,徒稱帝者師。
zǐ fáng ěr zé néng, cǐ fēi wú suǒ yí
子房爾則能,此非吾所宜。
hàn gāo zhī jì nián, bì chǒng zhōng suǒ sī
漢高之季年,嬖寵鍾所私。
zhǒng dí yù fèi duó, gǔ ròu xiāng yōu yí
冢嫡欲廢奪,骨肉相憂疑。
qǐ wú zǐ fáng kǒu, kǒu shé wú suǒ shī
豈無子房口,口舌無所施。
yì yǒu chén píng xīn, xīn jì jiāng hé wéi
亦有陳平心,心計將何為。
pó pó sì xiān shēng, gāo guān wēi yìng méi
皤皤四先生,高冠危映眉。
cóng róng xià nán shān, gù pàn rù dōng wéi
從容下南山,顧盼入東闈。
qián zhān huì tài zǐ, zuǒ yòu shēng yǔ yí
前瞻惠太子,左右生羽儀。
què gù qī fū rén, chǔ wǔ wú guāng huī
卻顧戚夫人,楚舞無光輝。
xīn bù huà yī jì, kǒu bù tǔ yī cí
心不畫一計,口不吐一詞。
àn dìng tiān xià běn, suì ān liú shì wēi
闇定天下本,遂安劉氏危。
zǐ fáng wú zé néng, cǐ fēi ěr suǒ zhī
子房吾則能,此非爾所知。
xiān shēng dào jì guāng, tài zǐ lǐ shén bēi
先生道既光,太子禮甚卑。
ān chē liú bú zhù, gōng chéng qì rú yí
安車留不住,功成棄如遺。
rú bǐ hàn tiān yún, yī yǔ bǎi gǔ zī
如彼旱天雲,一雨百穀滋。
zé zé zài tiān xià, yún fù guī xī yí
澤則在天下,雲復歸希夷。
wù gāo cháo yǔ yóu, wù shàng lǚ yǔ yī
勿高巢與由,勿尚呂與伊。
cháo yóu wǎng bù fǎn, yī lǚ qù bù guī
巢由往不返,伊呂去不歸。
qǐ rú sì xiān shēng, chū chù liǎng wēi yí
豈如四先生,出處兩逶迤。
hé bì zhǎng yǐn yì, hé bì zhǎng jì shí
何必長隱逸,何必長濟時。
yóu lái shèng rén dào, wú zhèn bù kě kuī
由來聖人道,無朕不可窺。
juǎn zhī bù yíng wò, shū zhī gèn bā chuí
卷之不盈握,舒之亘八陲。
xiān shēng dào shén míng, fū zǐ yóu huò fēi
先生道甚明,夫子猶或非。
yuàn zi biàn qí huò, wèi yǔ yín cǐ shī
願子辨其惑,為予吟此詩。