yě shuǐ wú qíng qù bù huí, shuǐ biān huā hǎo wèi shuí kāi
野水無情去不回,水邊花好為誰開。
zhǐ zhī shì zhú yǎn qián qù, bù jué lǎo cóng tóu shàng lái
只知事逐眼前去,不覺老從頭上來。
qióng shì qiū kē xiū tàn xī, dá rú zhōu zhào yì chén āi
窮似丘軻休嘆息,達如周召亦塵埃。
sī liang cǐ lǐ hé rén huì, méng yì xiān shēng zuì yǒu cái
思量此理何人會,蒙邑先生最有才。