bái yáng shuāng xíng xíng, bái mǎ bēi lù bàng
白楊雙行行,白馬悲路傍。
chén xīng jiàn xiǎo yuè, gèng shì fā yún yáng
晨興見曉月,更似發雲陽。
lì shuǐ tōng wú guān, shì chuān qù wèi yāng
溧水通吳關,逝川去未央。
gù rén wàn huà jǐn, bì gǔ máo shān gāng
故人萬化盡,閉骨茅山岡。
tiān shàng zhuì yù guān, quán zhōng yǎn lóng zhāng
天上墜玉棺,泉中掩龍章。
míng fēi rì yuè shàng, yì yǔ fēng yún xiáng
名飛日月上,義與風雲翔。
yì qì jìng mò zhǎn, yīng tú é yāo shāng
逸氣竟莫展,英圖俄夭傷。
chǔ guó yī lǎo rén, lái jiē gōng shèng wáng
楚國一老人,來嗟龔勝亡。
yǒu yán bù kě dào, xuě qì yì lán fāng
有言不可道,雪泣憶蘭芳。
wáng gōng xī dài bǎo, qì shì yī hé zǎo
王公希代寶,棄世一何早。
diào sǐ bù jí āi, bìn gōng yǐ qiū cǎo
吊死不及哀,殯宮已秋草。
bēi lái yù tuō jiàn, guà xiàng hé zhī hǎo
悲來欲脫劍,掛向何枝好。
kū xiàng máo shān suī wèi cuī, yī shēng lèi jǐn dān yáng dào
哭向茅山雖未摧,一生淚盡丹陽道。
wáng jiā bì yáo shù, yī shù hū xiān cuī
王家碧瑤樹,一樹忽先摧。
hǎi nèi gù rén qì, tiān yá diào hè lái
海內故人泣,天涯弔鶴來。
wèi chéng lín yǔ yòng, xiān shī jì chuān cái
未成霖雨用,先失濟川材。
yī bà guǎng líng sàn, míng qín gèng bù kāi
一罷廣陵散,鳴琴更不開。