báo yún fēi fēi bù chéng yǔ, zhàng lí xiǎo rù qiān huā wù
薄雲霏霏不成雨,杖藜曉入千花塢。
kē qiū hǎi táng wú yǒu shī, dú xiào shēn lín shuí gǎn wǔ
柯丘海棠吾有詩,獨笑深林誰敢侮。
sān bēi mǎo jiǔ rén jìng zuì, yī zhěn chūn shuì rì tíng wǔ
三杯卯酒人徑醉,一枕春睡日亭午。
zhú jiān lǎo rén bù dú shū, liú wǒ bì mén shuí jiào rǔ
竹間老人不讀書,留我閉門誰教汝。
chū yán aa26 zhǐ shí wéi dà, xiě zhēn sù bì qiān jiāo wǔ
出檐aa26枳十圍大,寫真素壁千蛟舞。
dōng pō zuò táng jīn jǐ chǐ, xié jiǔ yī láo nóng gōng kǔ
東坡作塘今幾尺,攜酒一勞農工苦。
què xún liú shuǐ chū dōng mén, huài yuán gǔ qiàn huā wú zhǔ
卻尋流水出東門,壞垣古塹花無主。
wò kāi táo lǐ wèi shuí yán, duì lì?? xiāng mèi wǔ
臥開桃李為誰妍,對立??相媚嫵。
kāi zūn jiè cǎo quàn xíng lù, bù xī chūn shān wū ní tǔ
開樽借草勸行路,不惜春衫污泥土。
qiān shang gòng guò chūn cǎo tíng, kòu mén què rù hán jiā pǔ
褰裳共過春草亭,扣門卻入韓家圃。
lù lú shéng duàn jǐng shēn bì, qiū qiān suǒ guà rén hé suǒ
轆轤繩斷井深碧,鞦韆索掛人何所。
yìng lián kōng fù xiǎo táo zhī, qǐ jiāng bú jiàn yìng mén nǚ
映簾空復小桃枝,乞漿不見應門女。
nán shān gǔ tái lín duàn àn, xuě zhèn fān kōng mí yǎng fǔ
南山古台臨斷岸,雪陣翻空迷仰俯。
gù rén kuì wǒ yù yè gēng, shuǐ lěng yān xiāo shuí wèi zhǔ
故人饋我玉葉羹,水冷煙消誰為煮。
qí qū shù yùn xià huāng jìng, yà chà gé huā wén hǎo yǔ
崎嶇束蘊下荒徑,婭奼隔花聞好語。
gèng suí luò jǐng jǐn yú zūn, què bàng gū chéng dé sēng yǔ
更隨落景盡余樽,卻傍孤城得僧宇。
zhǔ rén quàn wǒ xǐ zú mián, dǎo chuáng bù fù wén zhōng gǔ
主人勸我洗足眠,倒床不復聞鐘鼓。
míng cháo mén wài ní yī chǐ, shǐ wù sān gēng yǔ rú xǔ
明朝門外泥一尺,始悟三更雨如許。
píng shēng suǒ xiàng wú yī suì, zī yóu hé shì tiān bù zǔ
平生所向無一遂,茲游何事天不阻。
gù zhī wǒ yǒu bù zhōng qióng, kǎi tì jūn zǐ shén suǒ yǔ
固知我友不終窮,豈弟君子神所予。