cháo bà lín gōng yè bǎo fāng, qiáng fú shuāi jí jù zān shang
朝罷琳宮謁寶坊,強扶衰疾具簪裳。
yōng qiú jiǎ mèi lán yú wěn, jiā dào chuī yān huà jù xiāng
擁裘假寐籃輿穩,夾道吹煙樺炬香。
lóu wài xiǎo xīng yóu lěi luò, shān tóu chū rì yǐ cāng liáng
樓外曉星猶磊落,山頭初日已蒼涼。
míng zōu yīng yǒu gāo rén xiào, wǔ dǒu qū jūn zǎo yè máng
鳴騶應有高人笑,五斗驅君早夜忙。
xià bái zhù yún mǔ píng báo wàng rú kōng, shuǐ jīng lián shū bù ài fēng
夏白紵雲母屏薄望如空,水精簾疏不礙風。
měi rén dú lì hé suǒ shì bái yù fú qú qiū shuǐ zhōng
美人獨立何所似白玉芙蕖秋水中。
sù xiāo xì zhī bīng cán lǚ, qīng hán bù shòu rén jiān shǔ
素綃細織冰蠶縷,清寒不受人間暑。
wǎn lái yù bà lǜ chuāng xián, zì bǎ xīn shī jiào yīng wǔ
晚來浴罷綠窗閒,自把新詩教鸚鵡。
xù xiáng luán jiǎo jiǎo lí fēng chén, yǎn míng jiàn cǐ jué dài rén
(序)翔鸞矯矯離風塵,眼明見此絕代人。
shā chuāng nòng bǐ xiāo yǒng rì, lín dé huáng tíng xīn bī zhēn
紗窗弄筆消永日,臨得黃庭新逼真。
fēi lóu piāo miǎo jīn hé xī? yuè yǔ yù rén tóng yī sè
飛樓縹緲今何夕?月與玉人同一色。
xià lián bù wéi jiǔ xiāo hán, zì yào líng lóng kàn tuán bì
下簾不為九霄寒,自要玲瓏看團璧。