zhàng lí xún shèng qiè yōu qíng, máng jù rú fēi bìng tǐ qīng
杖藜尋勝愜幽情,芒屨如飛病體輕。
yíng kè yě méi cái bàn tǔ, bì rén shān zhì shàng xú xíng
迎客野梅才半吐,避人山雉尚徐行。
dōng xī shuǐ luò tān shēng zhuàng, nán lǐng yún hān xuě yì chéng
東溪水落灘聲壯,南嶺雲酣雪意成。
bó mù guī lái sēng yǐ dìng, fó kān dú duì yī dēng míng
薄暮歸來僧已定,佛龕獨對一燈明。