shì wú zhī jiàn rén, tài ē hùn fán tiě
世無知劍人,太阿混凡鐵。
zhì bǎo qì ní shā, guāng jǐng zhōng bù miè
至寶棄泥沙,光景終不滅。
yī zhāo zhǎn zhǎng jīng, hǎi shuǐ chì sān yuè
一朝斬長鯨,海水赤三月。
yǐn jiàn tiān dì jiān, biàn huà qǐ yì cè
隱見天地間,變化豈易測。
guó jiā wèi miè hú, chén zǐ tóng cǐ zé
國家未滅胡,臣子同此責。
làng jī qián shān hǎi, suì wǎn dé jiàn kè
浪跡潛山海,歲晚得劍客。
jiǔ hān tuō bǐ shǒu, bái rèn míng shuāng xuě
酒酣脫匕首,白刃明霜雪。
yè bàn bào chóu guī, bān bān xīng dài xuè
夜半報讎歸,斑斑腥帶血。
xì chóu hé zú wèn, dà chǐ tóng fèn qiè
細讎何足問,大恥同憤切。
chén wèi suī bēi jiàn, chén shēn kě tú liè
臣位雖卑賤,臣身可屠裂。
shì dāng hán hú shǒu, zài bài zòu běi quē
誓當函胡首,再拜奏北闕。
táo qù biàn xìng míng, shān zhōng cān yù xiè
逃去變姓名,山中餐玉屑。