píng shēng sì hǎi lǔ dōng jiā, mào jìng shuí néng lǐ yǒu jiā
平生四海魯東家,貌敬誰能禮有加。
shì wèn lí gē tán gǒu qū, hé rú yàn qū chàng shān chá
試問離歌談狗曲,何如艷曲唱山茶。
guǎng píng shì tiě shī yóu hǎo, hé nèi wén zhēn xǐ gèng kuā
廣平似鐵詩猶好,河內聞箴喜更夸。
wéi yǒu zhé xiān kān tòng yǐn, shì jiān jiā chù lè wú yá
惟有謫仙堪痛飲,世間佳處樂無涯。