dū chéng qióng là yuè bàn pò, wǎn lái xuě yún yīng cháo kè
都城窮臘月半破,晚來雪雲應朝課。
xū yán shāo wén piāo wǎ shēng, liù huā lián kōng ruò tuī duò
虛檐稍聞飄瓦聲,六花連空若推墮。
piān piān kǒng zhú gē chuī lái, jiǎo jiǎo bù shòu chén ní wò
翩翩恐逐歌吹來,皎皎不受塵泥涴。
shì xún gāo chù wàng shuāng quē, jiā qì cōng cōng hán tiē tuǒ
試尋高處望雙闕,佳氣蔥蔥寒貼妥。
yáo zhī wàn mǎ jià zǐ chén, bǎ zhú tiān jiē tīng gōng suǒ
遙知萬馬駕紫宸,把燭天街聽宮鏁。
wú rén qǐ jiě zhàn fēng nián, dàn xǐ jiǔ zūn yí fù huǒ
吾人豈解占豐年,但喜酒樽宜附火。
shí dǐng xiāng fú běi bèi chá, hóng lú ké bào xuān chéng guǒ
石鼎香浮北焙茶,洪爐殼爆宣城果。
lù zhēn hǎi yì yàn xià zhù, bié suǒ bǎi zhǒng fán pēng hé
陸珍海異厭下箸,別索百種煩烹和。
pū nú pì nì fèi hū chì, zhǔ rén ài kè wú bù kě
仆奴睥睨費呼叱,主人愛客無不可。
píng xiàng jiāng chuán wèn zi yóu, shān yīn yè zuì hé rú wǒ
憑向江船問子猷,山陰夜醉何如我。
běi lín cháng jí zuì néng shī, qiè hán zhèng xiǎng zhòng qiú zuò
北鄰長吉最能詩,怯寒正想重裘坐。
gù qiǎn cháng xū lǚ sòng lái, yóu dé wáng sūn cháo fàn kē
故遣長須屢送來,猶得王孫嘲飯顆。