wàn lǐ ān xī jiǔ sù shī, dōng fēng chuī cǎo yòu lí lí
萬里安西久宿師,東風吹草又離離。
yù kǔn zhù mǎn shāng chūn lèi, jǐn zì tiāo chéng jì yuǎn shī
玉壼貯滿傷春淚,錦字挑成寄遠詩。
jī lǔ jiāng jūn fāng zhàn jí, yā yī chì shǐ shàng guī chí
擊虜將軍方戰急,押衣敕使尚歸遲。
zhuāng tái bǎo jìng chén hūn jǐn, fā shì fēi péng zì bù zhī
妝檯寶鏡塵昏盡,發似飛蓬自不知。