mù yáng zhī zhì mín, jiě niú dé yǎng shēng
牧羊知治民,解牛得養生。
yī lǐ tǎng zào wēi, hé shì bù kě míng
一理儻造微,何事不可明。
wǒ lǎo bào bìng jiǔ, pō kuī gǔ rén qíng
我老抱病久,頗窺古人情。
táng yáo shòu sì shí, dì dào suǒ yǐ chéng
唐堯授四時,帝道所以成。
zhōu jiā qī bǎi nián, wáng yè běn nóng gēng
周家七百年,王業本農耕。
zào duān wú shén qí, zhì jīn chēng tài píng
造端無甚奇,至今稱太平。
rén shēng zhèng rú cǐ, mò mò yào wú yíng
人生正如此,默默要無營。
xīn jūn dàn gāo gǒng, wàn wù ān néng yīng
心君但高拱,萬物安能攖。