zhū lóu jiǎo shǒu ài bā huāng, lǜ jiǔ yī jǔ lèi bǎi shāng, xǐ wǒ duī fù zhēng róng zhī xiōng cì, xiě wèi lín lí fàng zòng zhī cí zhāng
朱樓矯首隘八荒,綠酒一舉累百觴,洗我堆阜崢嶸之胸次,寫為淋漓放縱之詞章。
mò fān chū ruò guǐ shén nù, zì shòu hū zuò jiāo chī jiāng bǎo dāo chū xiá huī xuě rèn, dà gě pò làng chí fēng qiáng
墨翻初若鬼神怒,字瘦忽作蛟螭僵;寶刀出匣揮雪刃,大舸破浪馳風檣。
zhǐ qióng zhì bǐ pī lì xiǎng, fù nǚ jīng zǒu ér tóng cáng
紙窮擲筆霹靂響,婦女驚走兒童藏。
wǎng shí cǎo xí yù xī yù, sà sà shēng dòng zhōng shū táng
往時草檄喻西域,颯颯聲動中書堂。
yī shōu cháo jī hū shí zài, xī lüè sān bā qióng yè láng
一收朝跡忽十載,西掠三巴窮夜郎。
shān chuān huāng jué fēng sú yì, lài yǒu jiǔ měi yóu néng kuáng, zuì zhōng zì tuō tóu shàng zé, lǜ fā wèi xǔ qīn wēi shuāng
山川荒絕風俗異,賴有酒美猶能狂,醉中自脫頭上幘,綠髮未許侵微霜。
rén shēng de sàng liáng xì shì, shú wèi lǎo dà duō bēi shāng!
人生得喪良細事,孰謂老大多悲傷!。