nán hǎi míng zhū jiǔ liáo jì, gòng lái guāng cǎi qīng dōu guó
南海明珠久寥寂,貢來光彩傾都國。
hàn gōng zhào chéng qǐ bù shǎng, rǔ bào yù zhòng jiāng hú sè
漢宮照乘豈不賞,汝抱欲重江湖色。
jiāng hú qiū hán dú lóng wò, zhì bǎo nǎi dé hái qí gù
江湖秋寒毒龍臥,至寶乃得還其故。
míng míng qīng tiān zǒu rì yuè, miǎo miǎo jù kū shēng yān wù
冥冥青天走日月,淼淼巨窟生煙霧。
cháng ān dǐ zhōng àn jiàn shuí, qiū cí gǔ rén qì xiāng mù
長安邸中按劍誰,龜茲賈人泣相慕。