wén huáng zài yù shēng píng rì, shàng yuàn chén yóu jià pín chū
文皇在御昇平日,上苑宸游駕頻出。
zhàng zhōng lè bù wǔ qiān rén, néng chàng xīn shēng shuí dì yī? yān guó jiā rén hào shùn shí, zī róng gē wǔ zǒng néng qí
仗中樂部五千人,能唱新聲誰第一?燕國佳人號順時,姿容歌舞總能奇。
zhōng guān fèng zhǐ shí xuān huàn, lì mǎ mén qián cuī huà méi
中官奉旨時宣喚,立馬門前催畫眉。
jiàn zhāng gōng lǐ cháng shēng diàn, sháo yào chū kāi chì zhāng yàn
建章宮裡長生殿,芍藥初開敕張宴。
lóng shēng bà zòu fèng xián tíng, gòng tīng jiāo hóu yī yīng zhuàn
龍笙罷奏鳳弦停,共聽嬌喉一鶯囀。
è yún miào xiǎng fā zhū chún, bù ràng kāi yuán xǔ yǒng xīn
遏雲妙響發朱唇,不讓開元許永新。
xiù bì huā jīng piāo yàn xuě, wén liáng fēng dòng wěi fāng chén
繡陛花驚飄艷雪,文梁風動委芳塵。
hàn lín cái zǐ shān dōng lǐ, měi jìn xīn cí méng shàng xǐ
翰林才子山東李,每進新詞蒙上喜。
dāng yán àn bà xiè tiān ēn, pěng cì chán tóu shǔ dōu qǐ
當筵按罷謝天恩,捧賜纏頭蜀都綺。
wǎn chū yín tái jiǔ wèi xiāo, hòu jiā zhǔ dì qiáng xiāng yāo
晚出銀台酒未銷,侯家主第強相邀。
bǎo chāi zhū xiù zūn qián shǎng, zhàn duàn chūn fēng yè fù cháo
寶釵珠袖尊前賞,占斷春風夜復朝。
huí tóu lè shì fú yún gǎi, yì yù mái xiāng jīn jǐ zài
回頭樂事浮雲改,瘞玉埋香今幾載。
shì jiān yí pǔ jìng shuí chuán, dì zǐ yóu lián yī rén zài
世間遺譜竟誰傳,弟子猶憐一人在。
céng jì ní cháng xué dé chéng, cháo yuán duì lǐ yì chū chéng
曾記《霓裳》學得成,朝元隊裡藝初呈。
jiǔ tiān shēng luò qiān rén tīng, dān fèng lóu qián yuè zhèng míng
九天聲落千人聽,丹鳳樓前月正明。
xiá xié guì kè huí chē mǎ, bù xìn fāng míng zài shī xià
狹邪貴客回車馬,不信芳名在師下。
fēng chén yī dàn jìn chéng huāng, shuí shì huā qián tīng gē zhě
風塵一旦禁城荒,誰是花前聽歌者。
cóng cǐ piāo líng chū jiào fāng, yuǎn cí jīng guó kè shū fāng
從此飄零出教坊,遠辭京國客殊方。
bì mén chūn jǐn wú rén wèn, bái fà qīng qún bù lǐ zhuāng
閉門春盡無人問,白髮青裙不理妝。
xiāng féng wèi bǎ shuāng é cù, shuǐ diào liáng zhōu gē xù xù
相逢為把雙蛾蹙,《水調》、《梁州》歌續續。
jiāng nán nián shào wèi zēng wén, yuán shì dāng shí gòng fèng qū
江南年少未曾聞,元是當時供奉曲。
cháo shǐ jīn nián hǎi shàng guī, fán huá xiū shuō luàn lái fēi
朝使今年海上歸,繁華休說亂來非。
lí yuán sàn jìn gōng huái luò, tiān zǐ chóu duō nèi yàn xī
梨園散盡宮槐落,天子愁多內宴稀。
shǐ zhī huān lè shēng yōu huàn, hèn shā hán xiū lǎo wú jiàn
始知歡樂生憂患,恨殺韓休老無諫。
shāng xīn bú jiàn xī rén gē, fén shuǐ qiū fēng yǒu fēi yàn
傷心不見昔人歌,汾水秋風有飛雁。
cǐ rì xī yuán bǎ yī zhī, gǎn shí huái jiù jǐn chéng bēi
此日西園把一卮,感時懷舊盡成悲。
hán qíng yù wèi qiū niáng fù, kuì wǒ cái fēi dù mù zhī
含情慾為秋娘賦,愧我才非杜牧之。