shān rén xiě zhú lüè xíng sì, zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì
山人寫竹略形似,只取葉底瀟瀟意。
pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo, nà de fēn míng chéng gè zì
譬如影里看叢梢,那得分明成個字。
gōng zǐ yuǎn cóng liáo dōng lái, bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi
公子遠從遼東來,寶刀向人拔不開。
zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo, xuè lěng lù lú lián qiào mái
昨朝大戰平虜堡,血冷轆轤連鞘埋。
píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí, yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí
平虜之戰非常敵,御史幾為胡馬及。
yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù là gōng zǐ dāo, dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī
有如大酋之首不落公子刀,帶胄諸君便是去秋阮游擊。
bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ, bài zhě hé sǐ shèng hé yōu
不死虜手死漢法,敗者合死勝合優。
gōng zǐ hé shì cháng yōu chóu, yī yán wèi liǎo yī tàn xī, shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú
公子何事常憂愁,一言未了一嘆息,雙袖那禁雙淚流。
què yán ā wēng jīng bǎi zhàn, jiàn zú dāo fēng mì rú sǎn
卻言阿翁經百戰,箭鏃刀鋒密如霰。
xìng yú xiōng dì liǎng sān rén, yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn
幸余兄弟兩三人,眼見家丁百無半。
wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān, dàn yǒu shēng qù wú shēng huán
往往彎弓上馬鞍,但有生去無生還。
zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài, zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn
只今金玉光腰帶,終是銅瓶墜井幹。
jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō, céng jīng qiān lǐ kōng hú xué
兼之阿翁不敢說,曾經千里空胡穴。
wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng, shì shì quán píng sān cùn bǐ
武人誰是百足蟲,世事全憑三寸筆。
shān rén tīng bà gōng zǐ yán, yī shī gōng yāo shǒu màn mén
山人聽罷公子言,一虱攻腰手漫捫。
yù dá yī yán wú kě dá, zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn
欲答一言無可答,只寫寒梢卷贈君。