kāi yuán tiān bǎo shuí néng huà, hán zǐ guī mó chū cáo bà. xī hū huà ròu bù huà gǔ, zuò shǐ huá liú jiǎn shēng jià.
開元天寶誰能畫,韓子規摹出曹霸。惜乎畫肉不畫骨,坐使驊騮減聲價。
wǎn shēng wéi yǎn fēi huà gōng, shǎo yě de míng néng gǔ sōng. shì niān tū bǐ sǎo shù juàn, biàn jué tiān jiù wú zhēn lóng.
晚生韋偃非畫工,少也得名能古松。試拈禿筆掃束絹,便覺天廄無真龍。
hú bù xiě míng huáng zhào yè bái, nòng jiāo gù yǐng sī zhǎng mò. yòu bù xiě tài zōng quán máo guā, bǎi zhàn wàn lǐ qīng fēng shā.
胡不寫明皇照夜白,弄驕顧影嘶長陌。又不寫太宗拳毛騧,百戰萬里輕風沙。
rú hé xiě cǐ shén jùn wù, bō luò xuán huáng zhǐ pí gǔ. què sī luò rì cù zhǎng qiū, fēng rù sì tí zhuī jiàn gǔ.
如何寫此神俊物,剝落玄黃只皮骨。卻思落日蹴長楸,風入四蹄追健鶻。
wū hū wǎng shì jīn máng rán, jiǎo shǒu yǒu yì shuí qí chuán. zhǔ ēn wèi bào rěn fú lì, zhì shì è wàn bēi cán nián.
嗚呼往事今茫然,矯首有意誰其傳。主恩未報忍伏櫪,志士扼腕悲殘年。
ān dé lǎo rán tōng mǎ yǔ, chú mò yī zhì píng shēng píng suǒ kǔ. háng dāng qǐ fèi yī cháng míng, yào xǐ fán yōng kōng wàn gǔ.
安得老髯通馬語,芻秣醫治(平聲)平所苦。行當起廢一長鳴,要洗凡庸空萬古。