xī rì cái gāo róng mào gǔ, xiāng jìng rú bīn bù xiāng dǔ
昔日才高容貌古,相敬如宾不相睹。
shǒu fèng píng fán xǐ shèng mén, xīn zhī lǐ yì gǎn jūn ēn
手奉蘋蘩喜盛门,心知礼义感君恩。
sān xīng zhào hù chūn kōng jǐn, yī shù táo huā jìng bù yán
三星照户春空尽,一树桃花竟不言。
jié shù chē yú qiáng yóu wǎng, hé fēng jì rì dōng gāo shàng
结束车舆强游往,和风霁日东皋上。
luán fèng cēn cī mò shàng xíng, mài miáo yíng lǒng zhì chū míng
鸾凤参差陌上行,麦苗萦陇雉初鸣。
xiū róng jǐn shì jiāng hé yì, jí lǜ chéng cái yù dǎo qíng
修容尽饰将何益,极虑呈材欲导情。
liù yì cóng shī dé jī yào, bǎi fā chuān yáng hán jué miào
六艺从师得机要,百发穿杨含绝妙。
bái yǔ fēng chí suì jǐn máo, qīng é yuàn chù yān rán xiào
白羽风驰碎锦毛,青娥怨处嫣然笑。
yáng shēng cí fù bǐ pān láng, bù shì qián xián mào bù yáng
杨生词赋比潘郎,不似前贤貌不扬。
tīng tiáo qín nòng néng hé shì, gèng jiě wān hú zú zì fáng
听调琴弄能和室,更解弯弧足自防。
qiū shēn wèi ěr chí yuán shàn, mò wàng lǔ lián fēi yī jiàn
秋深为尔持圆扇,莫忘鲁连飞一箭。