shān wēng zhǐ hé zuò shān fáng, sì bì xiāo rán yī mù chuáng
山翁只合坐山房,四壁蕭然一木床。
xīn wèi gǎn shí kōng miǎo miǎo, bìn yīn huái jiù biàn cāng cāng
心為感時空渺渺,鬢因懷舊變蒼蒼。
rén xián rì yuè jīng hé sù, wù wài guāng yīn běn bù máng
人閒日月驚何速,物外光陰本不忙。
yī zhěn běi chuāng mián zhèng wěn, què yí shēn shì zài xī huáng
一枕北窗眠正穩,卻疑身世在羲皇。