yì xī dāng nián shí sì wǔ, cháng kàn qiū cháo dào jiāng hǔ
憶昔當年十四五,嘗看秋潮到江滸。
fēi jū jìng shàng jiǔ jiā lóu, píng lán zhí wàng cháo shēng chù
飛裾徑上酒家樓,憑欄直望潮生處。
shù bǎi lǐ jiān míng hǎi mén, yōu yōu yī xiàn sè rú yín
數百裡間名海門,悠悠一線色如銀。
jiàn jìn jiāng xīn hén jiàn dà, xiōng yǒng shēng tūn shí wàn jūn
漸近江心痕漸大,洶湧聲吞十萬軍。
xū yú cháo tóu gāo shù zhàng, zhòng cháo suí jiē jiē bēn shàng
須臾潮頭高數丈,眾潮隨接皆奔上。
zhōng yǒu xióng xīn pāi làng ér, jǐ diǎn hóng qí zhēng dàng yàng
中有雄心拍浪兒,幾點紅旗爭蕩漾。
fēng qián piāo miǎo duó biāo lái, shén jiāo guǐ è jù cuī tuí
風前縹緲奪標來,神蛟鬼鱷俱摧頹。
jiān cháo hóu yǒu wǔ xū zài, dàn jiàn fén báo xuán tuī huí
監潮侯有伍胥在,但見濆薄旋推回。
hòu lái shā zhǎng xī xīng kǒu, cháo shì hé céng shí fēn yǒu
後來沙漲西興口,潮勢何曾十分有。
shuǐ shàng rén qí kè mǎ xíng, chē rú jī qī mǎ rú gǒu
水上人騎騍馬行,車如雞棲馬如狗。
shù nián zhī hòu bù kě dāng, pēng pài jīng wén xǐ mù táng
數年之後不可當,漰湃驚聞洗目塘。
wāng yáng qiě bō cài yuán qù, bà zǐ qiáo biān yì miǎo máng
汪洋且撥菜園去,壩子橋邊亦渺茫。
shén gāo nèi shǐ chéng tiān zhǐ, bǎi zhuāng dié shí céng liào lǐ
神皋內史承天旨,擺樁疊石曾料理。
zhì jīn è nà yú shí nián, zhuāng shí rú chéng láo zài shuǐ
至今遏捺逾十年,樁石如城牢在水。
jiāng tóu rén wèi kě ān jū, lián nián bù nài hái yōu yú
江頭人謂可安居,連年不奈還憂虞。
xī fēng chuī cháo bàn yè qǐ, zi xū zhī nù zhī hé rú
西風吹潮半夜起,子胥之怒知何如。
yīn wēi zuò hán dài yān wù, juǎn shí xiān shā chū yōu fǔ
陰威作寒帶煙霧,捲石掀沙出幽府。
kān xiàn yún zhōng pāi làng ér, tà zhe wēi jī bù pà wēi
堪羨雲中拍浪兒,踏著危機不怕危。
chéng chú xiāo zhǎng jūn xiū hū, láo zhí zhǎng gān yī miàn qí
乘除消長君休忽,牢執長竿一面旗。