huàn què shì shàng xīn, dú qǐ shān zhōng qíng
換卻世上心,獨起山中情。
lù yī liáng qiě xiān, yún cè gāo fù qīng
露衣涼且鮮,雲策高復輕。
xǐ jiàn xià rì lái, biàn wéi sōng jǐng qīng
喜見夏日來,變為松景清。
měi jiāng xiāo yáo tīng, bù yàn sōu liú shēng
每將逍遙聽,不厭颼飀聲。
yuǎn niàn chén mò zōng, wèi shū sú jiān míng
遠念塵末宗,未疏俗間名。
guì zhī wàng jǔ shǒu, píng lù kōng láo shēng
桂枝妄舉手,萍路空勞生。
yǎng xiè kāi jìng xián, xiāng zhāo shí yī míng
仰謝開淨弦,相招時一鳴。