dǒng yuán xià mù bù fù jiàn, sú běn fēn fēn hé zú guān
董元夏木不復見,俗本紛紛何足觀。
chén láng bǐ lì néng gāng dǐng, xiě cǐ qiān zhāng shēng zhòu hán
陳郎筆力能扛鼎,寫此千章生晝寒。
yīn sēn shì yǒu shén líng huì, yǎn jiǎn zhí zuò jiāo chī pán
陰森似有神靈會,偃蹇直作蛟螭蟠。
tiān jī xiǎo míng qīng lài fā, mù kè yè dù yún qí fān
天雞曉鳴清籟發,木客夜度雲旂翻。
lín xià wén rén xíng zhàng lí, shí gēn yè luò shī jiù qī
林下文人行杖藜,石根葉落失舊蹊。
gū tóng fú bèi xiàng shuí sù, shān fēng xiāo xiāo rì báo xī
孤童幞被向誰宿,山風蕭蕭日薄西。
shāng yán zǐ zhī zì kě shí, wǔ líng táo huā yuán yì mí
商岩紫芝自可食,武陵桃花原易迷。
rén jiān hòng dòng bù kě chù, mò wèi hǔ xiào bìng yuán tí
人間澒洞不可處,莫畏虎嘯並猿啼。