mǎn mù shān chuān yòu dú lái, bái tóu huái bào yì xìng āi
滿目山川又獨來,白頭懷抱易興哀。
jùn chéng yí cǐ kāi jiāng zhàng, fó diàn hé yuán huà jié huī
郡城宜此開江嶂,佛殿何緣化劫灰。
wàn lǐ zhōng yuán láo chàng wàng, qiān nián míng hè zì fēi huí
萬里中原勞悵望,千年鳴鶴自飛回。
dōng fú xī fàn wú qióng jiàn, zǒng bèi cháo shēng rì yè cuī
東浮西泛無窮艦,總被潮聲日夜催。