dēng gāo qiū, wàng yuǎn hǎi, hǎi shuǐ hé máng máng
登高丘,望遠海,海水何茫茫。
qí zhōu jiǔ diǎn miǎo kōng kuò, dōng xī rì yuè xuán fú sāng
齊州九點渺空闊,東西日月懸扶桑。
fú sāng gōng què lián péng lái, bái hóng zhào yào zhōng tiān tāi
扶桑宮闕連蓬萊,白虹照耀中天台。
liù áo bì xì fù yuán jiào, qún dì bǎi qiān yì wàn fēn fēn kuà hè yóu cuī wéi
六鰲贔屓負圓嶠,群帝百千億萬紛紛跨鶴游崔嵬。
é kě dà bó zǒu xú shì, ān qī yī qù wú shí huí
峨岢大舶走徐市,安期一去無時回。
wǒ xiào qín wáng fá líng gǔ, rén yán hàn wǔ fēi xiān cái
我笑秦王乏靈骨,人言漢武非仙才。
dēng gāo qiū, wàng yuǎn hǎi, hǎi shuǐ máng máng jiē tiān huí, shǐ wǒ jí mù xīn yōu zāi
登高丘,望遠海,海水茫茫接天回,使我極目心悠哉。
xīn yōu zāi, yǐ páng huáng
心悠哉,以彷徨。
hé lái lóng bó rén, zhuó zú lín fú sāng
何來龍伯人,濯足臨扶桑。
yī diào lián liù áo, lǎn zhī bù yíng kuāng
一釣連六鰲,攬之不盈筐。
zhǔ áo wèi huò chōng yú liáng, áo gǔ rú shān jīn yǐ shuāng
煮鰲為臛充餘糧,鰲骨如山今已霜。
wǒ zuì yù wò huáng jīn chuáng, hū xī líng hé xié sān guāng
我醉欲臥黃金床,呼吸靈和挾三光。
pì ní hàn wǔ chī qín huáng, zhōu xíng bā jí hái dà huāng
睥聣漢武嗤秦皇,周行八極還大荒。