huái shān qiū xiǎo
淮山秋曉。
wèn xī fēng jǐ dù, yàn yún qióng cǎo
問西風幾度,雁雲蛩草。
tiě sè cōng jiāo, jīn huā páo zhǎi, wèi jué sāi yuán hán zǎo
鐵色驄驕,金花袍窄,未覺塞垣寒早。
jiā gǔ shēng zhōng qíng sè, yī yǔ bù fēi biān bào
笳鼓聲中晴色,一羽不飛邊報。
jūn mò dào, zěn qián kūn xǔ dà, yīng xióng néng shǎo
君莫道,怎乾坤許大,英雄能少。
tán xiào
談笑。
míng dí chù, shēng fù hú chú, fēng huǒ chuán yīn hào
鳴鏑處,生縛胡雛,烽火傳音耗。
mò mò hán shā, huāng huāng cán zhào, zhèng kǒng bù láo shēn tǎo
漠漠寒沙,荒荒殘照,正恐不勞深討。
dàn xǐ huān yíng mǎ shǒu, yóu shì zhōng yuán yí lǎo
但喜歡迎馬首,猶是中原遺老。
guān hé shì, dài guī lái xì huà, yī zūn qīng dǎo
關何事,待歸來細話,一尊傾倒。