zhōng yuán wàn lǐ mǎng kōng kuò, shān guò cháng jiāng cuì rú pō
中原萬里莽空闊,山過長江翠如潑。
lóu tái gāo xià chuí liǔ yīn, sī guǎn zhōu jiū luàn huā fā
樓台高下垂柳陰,絲管啁啾亂花發。
běi rén què ài jiāng nán chūn, qióng bēi chéng wài rú yú lín
北人卻愛江南春,穹碑城外如魚鱗。
qīng shān jiāng shàng hé céng lǎo, céng jiàn nán rén shì běi rén
青山江上何曾老,曾見南人是北人。