míng zī jìng fú yán zhuāng zhà, chuí shǒu tíng tíng yǎn tú huà
明姿靚服嚴妝乍,垂手亭亭儼圖畫。
nǚ bàn dāng chuāng huàn bù yīng, hái yí bèi miàn qiū qiān xià
女伴當窗喚不應,還疑背面鞦韆下。
jiāo chī xiǎo mèi hū jīng tí, ào nǎo chūn xiāo shuì shì ní
嬌痴小妹忽驚啼,懊惱春宵睡似泥。
hé kè tíng dēng kāi diàn xiá, jǐ shí xiǎng xiè dù lóu tī
何刻停燈開鈿匣,幾時響屟度樓梯。
jī fū dào cǐ zhēn bīng xuě, tuí yù é é fú bù dé
肌膚到此真冰雪,頹玉俄俄扶不得。
sù jǐng hé céng zhe niè hén, què jiào fǎn fù tóng xīn jié
素頸何曾著齧痕,卻教反縛同心結。
hóng sī jiāo jié wèi shuí róng, yuē jì ān huā cì dì gōng
紅絲交結為誰容,約髻安花次第工。
yīng ài zì kàn zhuāng jìng lǐ, qǐ xū rén jiàn yǐng táng zhōng
應愛自看妝鏡里,豈須人見影堂中。
qiān chūn bù gǎi níng sū miàn, mèi yǎn wēi shū ruò liú pàn
千春不改凝酥面,媚眼微舒若流盼。
hóu niáng yuàn jù guǐ xiān zhī, yù ér yàn zhì rén yóu xiàn
侯娘怨句鬼先知,玉兒艷質人猶羨。
dāng shí xī dào dìng chén mái, xiù wà hé rén shí mǎ wéi
當時犀纛定沉埋,繡襪何人拾馬嵬。
qǐ qǔ qīng jiā tōng tì yàng, xǔ shèng yín yè kàn qiān huí
乞取卿家通替樣,許盛銀液看千回。
wàn zhuǎn qiān huí fù cǐ shēng, wǎng jiāng tōu jià zhàn xū míng
萬轉千回負此生,枉將偷嫁占虛名。
zhōu láng yǐ wù nán zhòng gù, kū shā chú dōng ruǎn bù bīng
周郎已誤難重顧,哭殺廚東阮步兵。