wǔ bīng bù zhì huī jūn róng, què jiāng yàn sè xià shēn gōng. jūn wáng jì zài mǐ qiáng hú, fēi gàn cuò huà dān qīng tú.
五兵不治隳軍容,卻將艷色下深宮。君王計在弭強胡,非干錯畫丹青圖。
hú ér dé yì kuà mǎ qù, fēng huǒ yī rán àn biān shù. chán yú wú duān qiáng tiáo xiào, hàn jiā tiān zǐ ēn wèi bào.
胡兒得意跨馬去,烽火依然暗邊樹。單于無端強調笑,漢家天子恩未報。
cóng lái hú yǔ bù xiāng tōng, chóu xīn dōu fù pí pá zhōng. rǔ lào xiāng, rù kǒu duàn qiè cháng.
從來胡語不相通,愁心都付琵琶中。乳酪香,入口斷妾腸。
qiāng guǎn yīn, rù ěr shāng qiè xīn. huáng jīn jìng mò shú, tú xiàng nán tiān kū. yàn lái jǐ dù wú xìn hái, lóng huāng qiū yǔ zēng xīn suān.
羌管音,入耳傷妾心。黃金竟莫贖,徒向南天哭。雁來幾度無信還,龍荒秋雨增辛酸。
hàn shǐ guī lái nà kěn shuō, qiàn shǒu bīng xián hèn kōng jié. zhì jīn fāng cǎo bēi chūn fēng, gū zhǒng qīng qīng bù gǎi sè.
漢使歸來那肯說,縴手冰弦恨空結。至今芳草悲春風,孤冢青青不改色。