shēng miàn fù, chū chéng dū
升面縛,出成都。
mǔ zǐ yā yā tí lù tú
母子啞啞啼路途。
fù mín yù zhēn yī mù kū
父旻玉珍一目枯。
tān tāo luàn wáng qǐ xióng tú
貪饕亂亡起雄圖。
bù jiǔ shēn xùn liú yí gū
不久身殉留遺孤。
dà míng qū yù zhì huà fū
大明區寓至化敷。
lǚ shǐ qiǎn yù rú zhuī bū
屢使遣諭如追逋。
guǎng bīng hàn jiàng jiāo xiāng fú
獷兵悍將驕相扶。
jiāo xiāng fú, shǒu qú táng
驕相扶,守瞿塘。
dì mìng yǐng guó gōng dōng ōu wáng
帝命潁國公東甌王。
fá shān tōng dào kāi zhàn chǎng
伐山通道開戰場。
zhí dǎo jiē wén kuì fù xīn, fù xīn kuì, gān dǎn wáng
直搗階文潰腹心,腹心潰,肝膽亡。
mǔ zǐ yú chèn dà dào páng
母子輿櫬大道旁。
shēng yě ròu tǎn réng qiān yáng
升也肉袒仍牽羊。
hóu yǐ guī yì jiè shā jiàng
侯以歸義戒殺降。
gāo huáng dì dé hóng yú táng
高皇帝德洪虞唐。
táng gāo sòng wǔ rú chái láng
唐高宋武如豺狼。