jìng lù cǎo shēn kè xī guò, héng mén zhòu yǎn chéng dú zuò
徑路草深客稀過,衡門晝掩成獨坐。
pī jīn sàn fà ào xī huáng, wǔ hè míng qín dài bīn zuǒ
披襟散發傲羲皇,舞鶴鳴琴代賓佐。
shān zhōng zì chà nǐ fēng jūn, mù nú qiān tóu zhú wàn gè
山中自詫擬封君,木奴千頭竹萬個。
pǔ shū yuán guǒ zhú shí xīn, xiàn nà cóng gōng wú xiǎo dà
圃蔬園果逐時新,獻納從公無小大。
pú táo guā zhǒng jù xī lái, yì cóng bó wàng tiān huāng pò
葡萄瓜種俱西來,憶從博望天荒破。
qīng fēn bù yòng zì jiān chá, jiā jìng níng lùn dào cān zhè
清芬不用自煎茶,佳境寧論倒餐蔗。
bīng pén mǎn fàn zì fú chén, guǎng xí fū chén qiè zūn jiǎ
冰盆滿泛恣浮沉,廣席敷陳愜尊斝。
fēn gān liáo fù quán tóng xīn, liǎng dì yáo zhī gòng qīng xiá
分甘聊復惓同心,兩地遙知共清暇。
xié fēng bó qǔ yù chuān gē, yáng chūn diào gāo zhēn guǎ hé
斜封博取玉川歌,陽春調高真寡和。
xiào pín wú yǐ wàng yán chī, bái zhàn jīn réng lì yōng duò
效顰吾已忘妍媸,白戰今仍勵慵惰。
dōng xī shí lǐ gé shān chéng, wǎng lái què kuì yóu tǒng hé
東西十里隔山城,往來卻愧郵筒荷。