dōng fēng jiǎn jiǔ jiàn shí xiū, xì yǔ jiāng méi pò wǎn chóu
東風剪韭薦時羞,細雨江梅破晚愁。
yǎn dǐ rì chén gāng shù qī, mèng zhōng chūn sè yòu cóng tóu
眼底日辰剛數七,夢中春色又從頭。
shuí xiū gù shì cái jīn shèng, qià yǒu cán hán sòng tǔ niú
誰修故事裁金勝,恰有殘寒送土牛。
zhēn zhòng dào héng jīn bù zuò, huā qián shī sī zǒng yōu yōu
珍重道衡今不作,花前詩思總悠悠。