wǒ xī zài běi jīng, sòng jūn xiàng hé nán. qǐ liào zài hé nán, sòng jūn rú bǎi mán.
我昔在北京,送君向河南。豈料在河南,送君如百蠻。
zhàng yún cāng cāng tú lù jiān, zāng kē luó shī jiē jùn shān. fǎ guān yào zì qiān wéi rù, shū hū kāi míng zhòng shān chū.
瘴雲蒼蒼途路艱,牂牁羅施皆峻山。法官要自褰帷入,倏忽開明眾山出。
dà dǐ yí dí shì qín niǎo, zhì zhī suī qín jì jū jí. cǐ cáo yì shì rén xīn xìng, qǐng lái jiàn mù yì guān xí.
大抵夷狄似禽鳥,制之雖勤忌拘急。此曹亦是人心性,頃來漸慕衣冠習。
wén wēng huà shǔ qǐ wú běn, lǐ mù tún tián wù zhāo jí. suǒ hèn gù rén hèn wàn lǐ, lìng wǒ zǎo yè xīn yú yì.
文翁化蜀豈無本,李牧屯田務招輯。所恨故人恨萬里,令我蚤夜心於邑。
zhàng fū sì jì fēi lóng huì, yě rén yóu bào kū yú qì. gǎn xīn huái jiù xīn fèi suān, wàn shì huí tóu bǎi yōu jí.
丈夫巳際飛龍會,野人猶抱枯魚泣。感新懷舊心肺酸,萬事回頭百憂集。
hóng zhì zhī jiān shí shì yì, yǔ jūn cì dì chén fēng shì. xǔ shēn miù bǐ hàn jiǎ shēng, tuī jūn měi chēng táng lù zhì.
弘治之間時世異,與君次第陳封事。許身謬比漢賈生,推君每稱唐陸贄。
cháo huí duì zuò xiāng lú shěng, chū mén bìng jié qīng yún pèi. zì cóng fēn shǒu kū yí gōng, jìn shēn piào jì yú yì tóng.
朝回對坐香爐省,出門並結青雲轡。自從分手哭遺弓,縉紳漂洎余亦同。
bào wèng liáng wáng xiū zhú yuán, yí zhǐ sòng dì péng lái gōng. shēng yá fàng zhú shì jī lǚ, hùn jī yū fǔ suí cūn wēng.
抱瓮梁王修竹園,遺址宋帝蓬萊宮。生涯放逐似羈旅,混跡迂腐隨村翁。
céng wén fú lì yǒu lǎo mǎ, qǐ jí dào lù shāng qiū péng. tiān xià chuāng yí kuàng wèi xī, xī nán gòng fěi fáng nán tōng.
曾聞伏櫪有老馬,豈即道路傷秋蓬。天下瘡痍況未息,西南貢篚防難通。
dù juān shàng shí jūn chén lǐ, jiāo lóng zhōng shōu yún yǔ gōng. xiàng rú yù shǔ wén zhāng zhuàng, mǎ yuán píng jiāo dé yè xióng.
杜鵑尚識君臣禮,蛟龍終收雲雨功。相如諭蜀文章壯,馬援平交德業雄。
fú wēi jì ruò fù gōng děng, lín qí chàng wàng tiān nán hóng.
扶危濟弱付公等,臨岐悵望天南鴻。