dōng pō jū shì fù yǒu huà, fēng yuè wú qióng xiè qīng kuài. huà zhōng yǒu fù qíng yì qí, táng yín shǐ bǐ néng ěr wèi.
東坡居士賦有畫,風月無窮瀉清快。畫中有賦情亦奇,唐寅使筆能爾為。
dēng gāo lín shuǐ qiū qì bēi, shān kōng yè míng mù jiàn zhī. píng xū yù wàng tiān yá chù, kě shì xiāng zhōng zhān jiǔ yí.
登高臨水秋氣悲,山空夜明木見枝。憑虛欲望天涯處,可似湘中瞻九疑。
jiǔ yí shān gāo xiāng shuǐ shēn, zhòng huá bù zuò āi zhì jīn. qīng fēng yáo luò yōu zhú lín, xiāng jūn yǎo lì fēng mǎn jīn.
九疑山高湘水深,重華不作哀至今。青楓搖落幽竹林,湘君窈立風滿襟。
jiāng fēi hǎi ruò yè qǐ huì, huò yǒu yún zhōng yú sè yīn. yún kāi yuè chū tiān liáo kuò, fǔ shǒu bēi fēng xìng dà hè.
江妃海若夜起會,或有雲中竽瑟音。雲開月出天寥闊,俛首悲風興大壑。
bú jiàn dì zi chéng fēi lóng, dàn yǒu héng jiāng zhī yī hè. héng jiāng hè, hé péi huái, sū zǐ chéng zhī qù bù huí.
不見帝子乘飛龍,但有橫江之一鶴。橫江鶴,何裴褢,蘇子乘之去不回。
xián zhě tǐng shēng dāng shì cái, zhòng zhī jiǔ dǐng qīng chén āi. tuō xǐ jìng cóng chì sōng zǐ, fù xuán rì yuè hé wéi zāi.
賢者挺生當世才,重之九鼎輕塵埃。脫屣竟從赤松子,賦懸日月何為哉。
qíng wǎng yī lè fù yī āi, hòu liù bǎi suì yú zī lái. yè zhàng jiāng tóu kàn shān bì, sī dé gōng yǔ cóng zhuī péi.
情往一樂復一哀,後六百歲余玆來。曳杖江頭看山碧,思得公語從追陪。
qǐng yǔ tú zhōng èr kè xié, jīn xī hé xī yuè dàng hù. shuāng luò shōu lǎo miàn shēn zhǔ, liáng fēng chuī lín dàng kōng yǔ.
請與圖中二客偕,今夕何夕月當戶。霜落收潦面深渚,涼風吹林盪空宇。
zuò shī yào gōng gōng qǐ xǔ.
作詩要公公豈許。