zhāng lù huà sōng qì yīng jié, lǎo gēn zhǎn yán gàn qū tiě. fēng máo sè sà shì yù dòng, gāo táng liù yuè shēng shuāng xuě.
張路畫鬆氣英傑,老根嶄岩干屈鐵。風毛瑟颯似欲動,高堂六月生霜雪。
shù gēn yǐ zuò zhě shuí wēng, miàn yán qià rú shí wǔ tóng. xuán bǐ tú mǒ jù chéng hè, áng cáng yì yù líng yún kōng.
樹根倚坐者誰翁,面顏恰如十五童。玄筆塗抹遽成鶴,昂藏意欲凌雲空。
wèn wēng zì yán bù jì suì, céng yǔ tài gǔ hóng méng xì. shí táo luò hé kūn lún ào, táo zhǎng jīn yǔ kūn lún gāo.
問翁自言不記歲,曾與太古鴻濛戲。食桃落核昆崙坳,桃長今與昆崙高。
táo yě kāi huā fù jiē shi, dōng fāng xiǎo ér qiè qí qī. cǐ lùn huāng táng jiù suǒ wén, huà bǐ huà chū zhēn rú shén.
桃也開花復結實,東方小兒竊其七。此論荒唐舊所聞,畫筆畫出真如神。
yuàn jiāng xiān pǐn tóu xiān lǚ, cháng zuò qián kūn bù lǎo rén.
願將仙品投仙侶,常作乾坤不老人。