fén xiāng cái xiá jí pī shū, lǎo qù wú néng dé zì rú
焚香才暇即披書,老去無能得自如。
qīng jiǎn shàng xún gāo shì chuán, bái yún hái shì yě rén jū
青簡尚尋高士傳,白雲還似野人居。
qiū fēng bì zǐ chén gōng zhī, xì yǔ ér tóng wǎn hé chú
秋風婢子晨供織,細雨兒童晚荷鋤。
dào bù yuǎn rén zhēn kě lè, hé xū xiàng wǎng suǒ xuán zhū
道不遠人真可樂,何須象罔索玄珠。