líng lù mí bǎi cǎo, sù jié jiàn wèi shuāng
零露靡百草,素节渐为霜。
wǎn wǎn yuè zhōng guì, gū gāo tú zì fāng
宛宛月中桂,孤高徒自芳。
shàng zhī yīn qióng yǔ, xià zhī shén què xiáng
上枝荫琼宇,下枝神鹊翔。
wú gāng xiǎo ér bèi, chí fǔ mò qīng qiāng
吴刚小儿辈,持斧莫轻戕。
yù tù dǎo líng yào, qiān zǎi mì qí fāng
玉兔捣灵药,千载秘其方。
cháng é gù ér xiào, tiān fēng luò ní cháng
嫦娥顾而笑,天风落霓裳。
wǒ yù àn cǐ qū, yīn zhī jì yì xiāng
我欲按此曲,因之寄异乡。
yì xiāng bù kě zhì, níng sī jié zhōng cháng
异乡不可致,凝思结中肠。
pái huái lǎn míng yuè, hé hàn yǒng xiāng wàng
徘徊览明月,河汉永相望。