qí yī chǔ cái chēng jìn yòng, qín chén jí zhào guān
其一楚材稱晉用,秦臣即趙冠。
lí gōng yán zǐ chǎn, jī lǚ jiē chén wán
離宮延子產,羈旅接陳完。
yù wèi fēi suǒ yù, ān qí dú wèi ān
寓衛非所寓,安齊獨未安。
xuě qì bēi qù lǔ, qī rán yì xiāng hán
雪泣悲去魯,悽然憶相韓。
wéi bǐ qióng tú tòng, zhī yú xíng lù nán
唯彼窮途慟,知余行路難。
qí èr chóu xī guó tǔ yù, shēng píng zhī jǐ ēn
其二疇昔國土遇,生平知己恩。
zhí yán zhū kě tǔ, níng zhī tàn yù tūn
直言珠可吐,寧知炭欲吞。
yī gù zhòng chǐ bì, qiān jīn qīng yī yán
一顧重尺璧,千金輕一言。
bēi shāng liú rú zǐ, qī chuàng shǐ huáng sūn
悲傷劉孺子,悽愴史皇孫。
wú yīn tóng wǔ qí, guī shǒu bà líng yuán
無因同武騎,歸守霸陵園。
qí sān yú guān duàn yīn xìn, hàn shǐ jué jīng guò
其三榆關斷音信,漢使絕經過。
hú jiā luò lèi qū, qiāng dí duàn cháng gē
胡笳落淚曲,羌笛斷腸歌。
xiān yāo jiǎn shù sù, bié lèi sǔn héng bō
纖腰減束素,別淚損橫波。
hèn xīn zhōng bù xiē, hóng yán wú fù duō
恨心終不歇,紅顏無復多。
kū mù qī tián hǎi, qīng shān wàng duàn hé
枯木期填海,青山望斷河。
qí sì yáo luò qiū wèi qì, qī liáng duō yuàn qíng
其四搖落秋為氣,淒涼多怨情。
tí kū xiāng shuǐ zhú, kū huài qǐ liáng chéng
啼枯湘水竹,哭壞杞梁城。
tiān wáng zāo fèn zhàn, rì cù zhí chóu bīng
天亡遭憤戰,日蹙值愁兵。
zhí hóng cháo yìng lěi, zhǎng xīng yè luò yíng
直虹朝映壘,長星夜落營。
chǔ gē ráo hèn qū, nán fēng duō sǐ shēng
楚歌饒恨曲,南風多死聲。
yǎn qián yī bēi jiǔ, shuí lùn shēn hòu míng
眼前一杯酒,誰論身後名。
qí wǔ zhōu wáng féng zhèng fèn, chǔ hòu zhí qín yuān
其五周王逢鄭忿,楚後值秦冤。
tī chōng yǐ hè liè, jì mǎ hū yún tún
梯衝已鶴列,冀馬忽雲屯。
wǔ ān yán wǎ zhèn, kūn yáng měng shòu bēn
武安檐瓦振,昆陽猛獸奔。
liú xīng xī zhào jìng, fēng huǒ yè shāo yuán
流星夕照鏡,烽火夜燒原。
gǔ yù ráo yuān qì, kōng tíng duō wǎng hún
古獄饒冤氣,空亭多枉魂。
tiān dào huò kě wèn, wēi xī bù rěn yán
天道或可問,微兮不忍言。
qí liù rì sè lín píng lè, fēng guāng mǎn shàng lán
其六日色臨平樂,風光滿上蘭。
nán guó měi rén qù, dōng jiā zǎo shù wán
南國美人去,東家棗樹完。
bào sōng shāng bié hè, xiàng jìng jué gū luán
抱松傷別鶴,向鏡絕孤鸞。
bù yán dēng lǒng shǒu, wéi dé wàng cháng ān
不言登隴首,唯得望長安。