wàn lǐ sāng gān bàng, máng máng gǔ fān rǎng
万里桑干傍,茫茫古蕃壤。
jiāng jūn mào qiáo cuì, fǔ jiàn bēi nián zhǎng
将军貌憔悴,抚剑悲年长。
hú bīng shàng líng bī, jiǔ zhù yì fēi qiáng
胡兵尚陵逼,久住亦非强。
hán dān shào nián bèi, gè gè yǒu jì liǎng
邯郸少年辈,个个有伎俩。
tuō qiāng bàn yè qù, xuě piàn dà rú zhǎng
拖枪半夜去,雪片大如掌。
qì zhōng yǒu yīn bīng, zhàn mǎ shí jīng jué
碛中有阴兵,战马时惊蹶。
qīng měng lǐ líng xīn, cuī cán sū wǔ jié
轻猛李陵心,摧残苏武节。
huáng jīn suǒ zǐ jiǎ, fēng chuī sè rú tiě
黄金锁子甲,风吹色如铁。
shí zài bù fēng hóu, máng máng xiàng shuí shuō
十载不封侯,茫茫向谁说。