nǚ xiū xuán niǎo kāi yíng shǐ, fù yōng yú zhōu zì fēi zi
女脩玄鳥開嬴始,附庸於周自非子。
yóu xiāng jìn qiáng sān shí shì, mò mìng zhāo zhuāng yú jué qǐ
由襄寖強三十世,末命昭莊踰崛起。
shā jiàng jiàn xuè cháng píng kēng, fǎn gē jǐn cuàn tiān wáng chéng
殺降濺血長平坑,返戈盡篡天王城。
dú bīng bù jí shì jiàng dà, wù jì tài shèng zhōng dāng qīng
黷兵不戢恃彊大,物忌太盛終當傾。
hán dān gǔ rén shí qí huò, fā móu bù xī qiān jīn pò
邯鄲賈人識奇貨,發謀不惜千金破。
yǎo tiǎo zūn qián gē wǔ rén, fù zhōng yǐ yùn qín jiā huò
窈窕尊前歌舞人,腹中已孕秦家禍。
hù shì líng wēi fèn yú liè, yuàn qì chóu shēng jiǔ zhōu liè
怙勢陵威奮餘烈,怨氣愁聲九州裂。
hǔ bào láng tān tiān shǐ rán, liù guó wèi miè yíng xiān miè
虎暴狼貪天使然,六國未滅嬴先滅。
tiān dào hé céng zhǎng zhù jiàng, qǐ zhī yòng róu néng shèng gāng
天道何曾長助彊,豈知用柔能勝剛。
jūn bú jiàn hòu lái xiàng yǔ zhàn wú dí, què shǐ shān hé guī hàn wáng
君不見後來項羽戰無敵,卻使山河歸漢王。