shì lái yǐ chén shí èr duǎn zhāng, zhé gē sān wǔ shèng jǐng
適來已陳十二短章,輒歌三五盛景。
lěi lěi qīng yùn, shàng jiàn liáng shàng zhī fēi chén yì yì jiā bīn, xū zuò xiāng zhōng zhī zuì kè
累累清韻,尚漸樑上之飛塵;抑抑佳賓,須作鄉中之醉客。
tóng lè dāng qín yú jīn xī, xiāng cóng huò xì yú tā nián
同樂當勤於今夕,相從或繫於他年。
gèng fù yōu qíng, zài shēng jiā yǒng
更賦幽情,再聲佳詠。
wàn lài wú shēng tiān dì jìng
萬籟無聲天地靜。
qīng bào zhū xián, bù kuì dān xiāo jìng
清抱朱弦,不愧丹霄鏡。
zhào dào lín shāo fēng yǒu xìn
照到林梢風有信。
tái tóu yí shì méi huā lǐng
抬頭疑是梅花領。
wàn gǎn zhǐ yīng xián duì jǐng
萬感只應閒對景。
dú yǐ wēi lán, rǎo rǎo rén chū dìng
獨倚危欄,擾擾人初定。
yín bù jìn zhōng chóu bù jìn
吟不盡中愁不盡。
xī shān qiān gǔ shěn shěn yǐng
溪山千古沈沈影。