pán gào tōng fán mín, fēng yǎ chū jiàn lì
盤誥通凡民,風雅出賤隸。
hòu shì zhū lǎo shēng, huái yí yǐ mò shì
後世諸老生,懷疑以沒世。
xuān náo xié xùn gǔ, yáng yì mǎn tiān dì
喧呶挾訓詁,洋溢滿天地。
duō wén qǐ wú qǔ, dà yì kǒng qiáo cuì
多聞豈無取,大義恐憔悴。
pì bǐ yī zhī gōng, yòng yào bù xiāng bǐ
譬彼醫之工,用藥不相比。
wèi zú yǐ yù bìng, huò zhě fǎn zhì chóng
未足以愈病,或者反致崇。
wǒ yù kān zhòng é, yǐn zhī yú píng yì
我欲刊眾訛,引之於平易。
dāng shì wú shèng rén, shuí qí āi cǐ zhì
當世無聖人,誰其哀此志。