gāo dì wáng shǔ hàn, tiān xià qǐ yì tú
高帝王蜀漢,天下豈易圖。
fān rán yòng qí fēng, xiàng yǔ bù zhī wú
幡然用其鋒,項羽不支梧。
jiē yú xī cóng róng, jiǔ shù nán zhèng xū
嗟余昔從戎,久戍南鄭墟。
dēng gāo wàng xī fēng, zhǐ chǐ xián yáng dōu
登高望夕烽,只尺咸陽都。
qún hú běn wú zhèng, piāo duó cháng zì rú
群胡本無政,剽奪常自如。
mín qióng sù cāng tiān, rì yè sī lái sū
民窮訴蒼天,日夜思來蘇。
lián nián kuàng kū hàn, guān fǔ yóu kōng xū
連年況枯旱,關輔尤空虛。
ān dé jié zhì shuài, gōng dāo sù chí qū
安得節制帥,弓刀肅馳驅。
fù lǎo shàng niú jiǔ, shàn yì bù kě gū
父老上牛酒,善意不可孤。
zhū jiàng néng bàn cǐ, jī huì wú shí wú
諸將能辦此,機會無時無。