rén shēng néng jǐ yuè yuán shí, gē zhī wǔ zhī fù dǎo zhī
人生能幾月圓時,歌之舞之復蹈之。
yuè wèi yī rén wǒ chéng sān, gèng qiǎn qīng zhōu cóng shì xiāng zhuī suí
月為一人我成三,更遣青州從事相追隨。
sì rén hǎo zài dōu wú quē, xiāng quàn xiāng chóu dào míng fā
四人好在都無闕,相勸相酬到明發。
cǐ yè shān hé yǒu zhǔ zhāng, suǒ suì fán xīng jù miè méi
此夜山河有主張,鎖碎繁星俱滅沒。
cǎi shí yǐ lái wǔ bǎi chūn, dāng shí qīng tiān wèi yǔ sì wú lín
採石已來五百春,當時青天為宇四無鄰。
shàng xià tōng xiù jiē bīng yù, qǐ tú méi yǔ zhēn tiān rén
上下通秀皆冰玉,豈徒眉宇真天人。
lì shì chēn rén pì rú dāo gē dà jiāng shuǐ, shì jiān xián shì xián fēi jiē rú cǐ
力士嗔人譬如刀割大江水,世間閒是閒非皆如此。
jūn bú jiàn lǐ bái xié yuè dào yè láng, yī xǐ dān tiān jǐn rù bīng hú guǒ
君不見李白攜月到夜郎,一洗癉天盡入冰壺裹。