zhǔ rén xiǎo shí píng, dé zhī kuò cāng shān
主人小石屏,得之括蒼山。
kuò cāng dào lǐ yuǎn, zhì cǐ liáng biàn nán
括蒼道里遠,致此良變難。
céng yá wàn rèn yú, shèng chū fú yún duān
層崖萬仞余,勝出浮雲端。
wú ér cǎi shí shí, luó màn chóu pān yuán
吳兒採石時,蘿蔓愁攀緣。
shí wén zhuàng sōng xuě, háo fà jiē tiān rán
石文狀松雪,毫髮皆天然。
zhì zhī zuò xí páng, qīng fēng cháng zài yán
置之坐席旁,清風常在顏。
yuàn jūn shàn cáng xù, yǒng rì gōng yú jiān
願君善藏蓄,永日供余間。
shèn wù shì yào rén, zuò zhì qiú zhě fán
慎勿示要人,坐致求者繁。
jiāng shǐ kuò cāng mín, xū jiē shān gǔ jiān
將使括蒼民,吁嗟山谷間。