zhōng qiū dài yuè gāo lóu shàng, fú yún dù míng chěng wán hēi
中秋待月高樓上,浮雲妒明逞頑黑。
héng é jī zhù yī suì guāng, yù fàng tiān xià bù kě dé
姮娥積貯一歲光,欲放天下不可得。
jīn xī shí xì tiān xià wàng, wèi bì jǔ shì lí zhē sāi
今夕實系天下望,未必舉世罹遮塞。
huān míng qī àn yī shí piān, rén bù jiù tiān yún suǒ zhí
歡明戚暗一時偏,人不咎天雲所職。
wú wèn yún xī ěr wú xīn, hú wéi dòng yú rén xiāng zéi
吾問雲兮爾無心,胡為動與人相賊。
suì hàn bù néng hán yǔ lái, fān yú cǐ yè nóng rú mò
歲旱不能含雨來,翻於此夜濃如墨。
wú yù dú zhàng yǐ tiān jiàn, shàng jué zhòng yīn zǒu jiān tè
吾欲獨仗倚天劍,上決重陰走奸慝。
kōng zhōng duó chū huáng jīn pán, wàn yǔ chéng rán tóng yī sè
空中奪出黃金盤,萬宇澄然同一色。