míng hé bā yuè zhuǎn fēn míng, jiǒng rú sù liàn xī nán qīng
明河八月轉分明,炯如素練西南傾。
nián nián suì suì jiàn hé hàn, fāng fāng qū qū wén zhēn shēng
年年歲歲見河漢,坊坊曲曲聞碪聲。
liáng rén wàn lǐ shì zhēng xíng, zhēn shēng zhōng yǒu yù guān qíng
良人萬里事征行,碪聲中有玉關情。
yáo zhī tiě yī lěng rú shuǐ, zhǐ diǎn míng hé bái fà shēng
遙知鐵衣冷如水,指點明河白髮生。
qì zhōng cǎo sǐ luò tuó míng, wàn lǐ què wàng cháng ān chéng
磧中草死駱駝鳴,萬里卻望長安城。
ér shēng zǒng jiǎo yé wèi jiàn, guī xīn dùn jué fēng hóu qīng
兒生總角爺未見,歸心頓覺封侯輕。
hàn jiā zì gǔ yǒu yí dí, fù yǔ qióng huāng hé zú xī zhǐ yuàn tiān láng wú guāng tài bái dī, huán jiā wèi fù shuō ān xī
漢家自古有夷狄,付與窮荒何足惜;只願天狼無光太白低,還家為婦說安西。