fú shēng zhī jǐ hé, jǐn shú yī fǔ gēng
浮生知几何,仅熟一釜羹。
nà yú fǔ yǎng jiān, yòng cǐ wěi qū qíng
那于俯仰间,用此委曲情。
zì lián wú tā cháng, ǒu yì dé cǐ shēng, xuán zhī dāng qù kè, zhōng yǒu bù wáng cún
自怜无他肠,偶亦得此生,悬知当去客,中有不亡存。
dàn kǒng sù yuán zhòng, měi wèi xí qì hūn
但恐宿缘重,每为习气昏。
shì wén méi zǐ zhēn, jìn zài wú shì mén
似闻梅子真,近在吴市门。
wèi néng jiān pāi hóng, dàn yù mù jī wēn
未能肩拍洪,但欲目击温。
bù gǎn kòu mén hū, kǒng zuò yú yuán bēn
不敢叩门呼,恐作逾垣奔。
qiě lìng shào jiè xiān, xú yǐ fāng biàn lùn
且令绍介先,徐以方便论。
bù xué liú gēng shēng, huáng jīn zhù shàng fāng
不学刘更生,黄金铸尚方。
bù xué fáng cì lǜ, shēn shì wèn yǐng yáng
不学房次律,身事问颍阳。
wáng liè yì hé rén, shū yè wèi kě liàng
王烈亦何人,叔夜未可量。
dú jiàn shén shān kāi, jù cān shí suǐ xiāng
独见神山开,遽餐石髓香。
zhì dào shàng tīng yíng, cū cái zhōng jué zhāng
至道尚听莹,粗才终蹶张。
xiān shēng xǐ ér xiào, fú jīn dēng wǒ táng
先生喜而笑,幅巾登我堂。
kǔ shì zhǐ huáng rǎng, yào yán kè qīng láng
苦誓指黄壤,要言刻青琅。
péng lái zài hé xǔ, ruò shuǐ kōng xiāng wàng
蓬莱在何许,弱水空相望。
qiě dāng cóng jī ruǎn, liáo fù shù shān wáng
且当従嵇阮,聊复数山王。
dá rén yǒu sì hǎi, qū shì shǒu yī jiāng
达人友四海,曲士守一疆。
shèn wù shǐ xíng dié, ér tóng jīng yè guāng
慎勿使形谍,儿童惊夜光。