shū shēng bái shǒu wú chǔ zhe, bìng wò kōng zhāi yè xiāo suǒ
書生白首無處著,病臥空齋夜蕭索。
chá dāng sōu sōu hòu tāng shú, dēng qíng sù sù kàn jìn luò
茶鐺颼颼候湯熟,燈檠簌簌看燼落。
shān tóng huàn qǐ yǐ fù dào, gù yǐng zì xiào rú gū hè
山童喚起已復倒,顧影自笑如孤鶴。
rén yán fù guì duò hài jī, yī shēng qióng chóu zhèng bù è
人言富貴墮駭機,一生窮愁正不惡。
jià shàng gù qiú pò jiàn zhǒu, chuáng tóu cán jiǔ qīng dào jiǎo
架上故裘破見肘,床頭殘酒傾到腳。
wèn jūn hé yǐ áo shuāng fēng, yōu rán wò tīng shān chéng jiǎo
問君何以鏖霜風,悠然臥聽山城角。